Sau khi nghe bài Đừng mắc cỡ với chính bản thân mình và đọc bài Thổ lộ, một bạn đọc đã chia sẻ rằng, gần đây bạn ấy rơi vào tâm trạng cô đơn (do không bộc bạch được tâm mình với ai khác). Hồi trước, thì bạn ấy lại có xu hướng ít chia sẻ vì không muốn chia sẻ. Bây giờ, cần chia sẻ lại không có ai phù hợp để chia sẻ. Bạn ấy cũng chia sẻ rằng, mình chưa ở mức có thể tự thổ lộ với chính mình, như được chỉ ra ở đoạn cuối của bài Thổ lộ. Nên bạn ấy vẫn có nhu cầu được chia sẻ với ai đó về những điều muốn làm, những điều đang suy nghĩ. Rủi thay, sự bận rộn trong công việc và việc gia đình, con cái đã lấy hết thời gian để có thể tự tìm cho mình một vị thầy.
Câu chuyện này làm bật lên trong đầu tôi hai chữ “cô đơn” và “chơi vơi”. Tôi chắc chắn rằng ai trong chúng ta cũng phải đối mặt với hai chữ này nhiều lần trong đời. Chẳng có ai là ngoại lệ cả.
Continue reading “Đối trị với cô đơn và chơi vơi”