Vầng, đây là bài viết thứ hai về chủ đề lau nhà, nên nó được đặt tên là “tập 2”. Tập 1 vẫn được giữ nguyên tên Lau nhà :-).
Khi mới lau nhà xong, dù có thể hơi mệt một chút, nhưng hầu hết chúng ta đều có cảm giác “thinh thích” khi đi lòng vòng trên nền nhà sạch sẽ. Bàn chân “bám” nền nhà kiểu như “dính” xuống sàn với tiếng kêu “rin rít”, nhè nhẹ và thoải mái mỗi bước chân lên xuống. Sự nhẹ nhàng và rỗng rang xâm chiếm toàn bộ cơ thể và tâm trí, khi chúng ta tranh thủ tận hưởng thành quả. Đôi khi, chúng ta còn thầm tự khen mình sao giỏi thế, khi giữ được căn nhà sạch sẽ. Chỉ một chốc lát, thoáng qua như thế thôi. Nhanh thôi. Rồi ngày hôm sau, chúng ta lại phải … lau nhà lại. Đều đặn, đều đặn như thế. Bởi vì nếu không như thế, kết quả chỉ là bụi bặm và sự bức bối sẽ tràn đầy ở nơi bạn đang sống.
Ngôi nhà “tâm” của chúng ta cũng thế. Cần phải được lau chùi thường xuyên. Công cụ để “dọn dẹp” tâm chính là việc hành thiền. Nếu muốn tâm ngăn nắp, chúng ta không có nhiều lựa chọn ngoài việc phải đều đặn hành thiền. Cứ đều đặn như thế mỗi ngày, hay bất cứ khi nào có thể. Và thường thì sau mỗi khoá thiền, cảm giác thoải mái, rỗng rang, tĩnh lặng, và nhẹ nhàng sẽ trào dâng ở đó, trong thân và tâm của chúng ta. Như là một phần thưởng. Một phần thưởng thoáng qua. Và rồi, đến khoá thiền kế tiếp, chúng ta lại tiếp tục dọn dẹp tâm mình. Bởi vì nếu không đều đặn, các suy nghĩ tiêu cực, bất thiện sẽ có xu hướng “ở trọ” ngày càng nhiều hơn trong tâm của bạn.
Đừng để các tâm bất thiện đó tích luỹ, kéo cuộc sống của bạn vào căng thẳng, bức bối, và cuối cùng là nhận chìm luôn cuộc sống của bạn. Hãy đều đặn lau chùi. Đều đặn thư giãn và hành thiền mỗi ngày.