
Trong lúc đang đánh vật trên vô lăng để đi qua một bùng binh đông đúc tại Saigon vào giờ cao điểm, cảm giác “chơi vơi” đến thật mạnh trong tôi.
Vào lúc đó, bên trái, bên phải, phía trước, phía sau đều kín mít xe ôtô, cộng với vô số xe máy lèn kín vào nhau. Tất cả mọi xe đều cố gắng “giành giật” từng centimet mặt đường để có thể di chuyển theo hướng mong muốn của mình. Trời trưa nắng.
Mỗi một “cử động” của xe tôi đều cần phải hết sức thận trọng, nhưng cùng lúc cũng phải dứt khoát, quyết đoán để những xe xung quanh có thể “hiểu” và nhường đường cho xe tôi. Như mọi người có thể tưởng tượng, sự quan sát khi đó cần phải “kiểu” như 3 đầu, 6 tay, kiểu như cần phải có mặt khắp mọi hướng mới có thể lái xe vượt qua được bùng binh đông đúc.
Giữa thời khắc vô cùng căng thẳng đó, khi tôi kịp có một chút tĩnh tâm, chỉ 1 thoáng chốc thôi, tôi thấy thật chơi vơi. Khi tôi cảm nhận dường như xe mình dừng lại, rồi trôi đi trong lặng im. Trôi đi giữa muôn vàn xe lớn, xe nhỏ xung quanh. Trôi đi một cách vô định. Thật chơi vơi.
Ngay khoảnh khắc đó gợi nhắc cho tôi lời dạy của Ngài Ajahn Chah bên dưới. Thật ý nghĩa.
“Giả sử bạn ra ngồi ngay giữa xa lộ và các loại xe lớn nhỏ, đang bon bon chạy về hướng bạn. Bạn không thể bảo những chiếc xe dừng lại, dầu bạn có nổi giận thì xe cũng sẽ tiếp tục chạy về phía bạn đang ngồi. Vậy thì bạn phải làm gì bây giờ? Bạn chỉ còn cách rời khỏi xa lộ. Xa lộ là nơi để cho xe chạy.” — Ngài Ajahn Chah trong cuốn Thân và Tâm
Vâng, bạn không có nhiều sự lựa chọn, ngoài việc cần giữ được sự bình tĩnh, nhẹ nhàng, chầm chậm và quyết đoán để có thể vượt thoát khỏi giao thông hỗn loạn trên đường.
Và để có thể tránh được sự chơi vơi này về lâu dài, bạn chỉ có thể có một lựa chọn là rời khỏi “xa lộ”, rời khỏi nơi đông đúc. Một lựa chọn không dễ dàng gì. Một lựa chọn đầy khó khăn và thử thách. Nhưng không phải là “nhiệm vụ bất khả thi”. Nó thực sự tuỳ vào câu trả lời của bạn cho câu hỏi: “Vậy bạn muốn cuộc đời của bạn như thế nào?”
Còn nếu bạn không thể rời khỏi “xa lộ”, bạn cần phải học cách chấp nhận thực tế của sự hỗn độn này một cách tốt nhất có thể. Và chấp nhận rằng, sự chơi vơi của cuộc sống sẽ hiện hữu một cách thường xuyên trong cuộc sống của bạn.
Bạn chứ không phải ai khác cần có trách nhiệm chọn sân chơi của mình. Bạn có đang ngồi ngay giữa xa lộ hay không?
One thought on “Chơi vơi”