Có được cái bình trà, tự kỉ lui, tự kỉ tới hoài. Tự kỉ “chiên nghiệp”. Thực ra, tìm được sự bình yên khi ở một mình thật là quý giá…
Bình yên chứ không phải là chạy trốn, không phải là cô đơn, không phải cố lừa dối bản thân rằng “tui okay” 🙂.
Chẳng thể nào lừa dối được chính mình.
(Trời mấy bữa ni nóng quá nên tự kỉ hơn chăng?)