Mong manh

Buổi sáng chậm trong mùa dịch, khi đang lững thững đi trong nhà, bất chợt “nhoáng” một cái…

Số là một con bướm đang nhởn nhơ ngoài hiên. Bất chợt, hai con chim bay ngang. Chỉ bay ngang trong thoáng chốc, nhưng một trong hai con chim đã kịp phát hiện con mồi và “nhoáng” một cái “đớp” gọn con bướm đang “nhởn nhơ” trong hiên nhà. Thật nhanh, thật bất ngờ, và thật mong manh cho thân phận của một con bướm, nhanh chóng trở thành “bữa sáng” theo một cách không mong đợi nhất.

Thật tình mà nói, cuộc sống của chúng ta nhiều khi cũng chẳng khác gì mấy so với sự việc trên. Bất ngờ, bệnh tật, những việc không mong đợi, tai ương có thể ập đến bất cứ khi nào, không cần phải báo trước. Đại dịch hiện nay cũng là một trong những việc như thế cho mỗi một chúng ta. Thật mong manh.

Và cũng như con bướm kia, cuộc đời của chúng ta có thể bị “kết thúc” sớm hơn mong đợi rất nhiều. Và đa phần, chúng ta cũng chẳng thể nào can thiệp vào tiến trình đó của tự nhiên. Mong manh.

Vậy chúng ta có gì trên cuộc đời này giữa muôn vàn mong manh đó? Chúng ta chỉ có hiện tại. Chúng ta chỉ sống ở chính giây phút này đây. Nên nếu có thể, hãy trọn vẹn nhất với hiện tại. Trọn vẹn vào hiện tại để liên tục gieo những hạt mầm cho trí tuệ, cho tương lai. Chúng ta không nên tập trung vào quả, mà chỉ nên tập trung vào việc gieo nhân.

#beHATT!

Leave a Reply