Đóng góp?

Tôi nhận được lời đề nghị bâng quơ qua comment trên Facebook rằng, tôi nên làm gì đó cho một vấn đề của cộng đồng. Thú thật, tôi vốn là người chưa bao giờ thấy mình phù hợp ở đám đông cả. Nên tôi cũng chẳng dám khẳng định hoặc kiểu như hô khẩu hiệu cho bản thân rằng cần phải làm gì được cho cộng đồng. Bởi tôi thấy mình thật nhỏ bé.

Tôi nghĩ rằng, mong muốn được đóng góp cho mọi người, cho cuộc sống được tốt hơn vốn là một mong muốn nằm ở trong sâu thẳm của bất cứ ai. Đó là tính nhân văn luôn có sẳn trong trái tim của bất cứ ai.

Và tôi nghĩ rằng mỗi người có một cách đóng góp riêng, phù hợp với chính bản thân người đó. Một điều quan trọng không kém mà tôi học được qua các thăng trầm của cuộc sống là: Không phải mọi sự đóng góp luôn được nhìn thấy hoặc được công nhận. Một khía cạnh thú vị và đầy ý nghĩa khác mà tôi thấy được từ những vị thầy của tôi rằng: Bản thân người cống hiến một cách chân thành nhất sẽ không có nhu cầu được ghi nhận, được công nhận, cũng như không hề đòi hỏi sự trả ơn. Họ đóng góp một cách vô tư, tự nhiên, phù hợp với chính bản thân và cuộc sống của họ. Như cây hoa hồng thì cứ ra hoa, toả hương thơm. Như cây đa tỏa bóng mát cho người nghỉ chân vậy. Cuộc sống của họ thật bình lặng nhưng cũng thật mãnh liệt.

Mọi người thường nghe nhiều câu chuyện về những con người sống sôi nổi và mãnh liệt. Tôi nhận thấy mình không phù hợp với lối sống đó. Tôi thấy mình phù hợp hơn với lối sống bình lặng, nhưng vẫn mãnh liệt. Tôi lựa chọn cho mình cách đóng góp thầm lặng và tự nhiên, như những gì cỏ cây hoa lá vẫn đóng góp vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta, một cách lặng lẽ.

Lặng lẽ và bình yên!

One thought on “Đóng góp?

Leave a Reply