Hôm nay, tình cờ nghe lại bài hát trong film The Myth của Jackie Chan. Tìm lại bài hát và được xem chính Thành Long và Kim Hee Sun hát luôn. Thật hay, thật xúc động.
Trong thời gian mấy năm làm việc ở Mỹ, khi sự cô độc luôn túc trực, đây là cuốn film mà H xem đi xem lại hoài và nó luôn mang đến cho H cảm giác tích cực, về một niềm tin. Hầu như lần nào xem H cũng chảy nước mắt (nghe như mấy o con gái hí – nhưng đó là sự thật).
Giờ xem lại video bài hát với các hình ảnh trong film, lại thấy đan xen nhiều trong đó về luân hồi, nghiệp quả. Có lẽ do có phần nền tảng đó, nên film lại càng đọng lại trong H nhiều hơn. Chia sẻ lại đến mọi người bài hát. Và nếu được, H encourage mọi người xem film này :).