Có một ly trà chờ trong nắng thu….
…. Vàng!
“Nếu chúng ta không chạm tới được và hiểu được con người của chính mình, làm sao chúng ta có thể hiểu được người khác?
Không kết nối và hiểu được chính mình là nguyên nhân khiến mình không thể hiểu được người khác, đó là lý do hầu hết tất cả mọi người đều cô đơn.” – trích từ cuốn Tuyết giữa mùa hè của Ngài Sayadaw U Jotika
Cô đơn có lẽ là nỗi sợ hãi lớn nhất của bất cứ ai. Và thường là chúng ta chạy trốn bằng cách khoả lấp cô đơn với những thú tiêu khiển, giải trí, hay với các chất gây nghiện. Cuối cùng thì cũng chỉ là những che đậy tạm thời. Sau tất cả, chúng ta vẫn phải đối diện trọn vẹn với sự cô đơn của bản thân khi tuổi xế chiều, khi tuổi già và bệnh tật đến.
Kết nối trở lại với thân và tâm mình chính là phương cách đối trị với sự cô đơn một cách hiệu quả nhất, trực tiếp nhất và trọn vẹn nhất.
Tản mạn một sáng đầu tháng 10, trong nắng thu với ly cafe và tách trà chờ còn mới trinh nguyên.
Một tháng 10 bình yên nhé mọi người!