
Đây là trích đoạn từ bản thảo tôi đang viết cho cuốn sách đầu tiên của tôi “Hành trình hạnh phúc 1.0“.
Vào một buổi chiều muộn cuối hè, tôi cùng một số anh em bà con ra thắp hương tại khu vực nghĩa trang gia đình bên nội của tôi ở gần sân bay Tp. Vinh. Người em con ông chú của tôi cùng với các anh em họ hàng khác mới kịp tôn tạo lại khu mộ bao gồm mộ phần của ông nội, bà nội của tôi, và các anh, em, con, cháu họ hàng của ba tôi. Sau khi sắp lễ và thắp nén hương, trong lúc chờ để hoá vàng mã, tôi trầm ngâm và nghĩ ngợi. 300 năm nữa, những nấm mộ này sẽ đi về đâu? Sẽ trở nên như thế nào?
Có lẽ sẽ chẳng cần đến 300 năm. Mà chỉ cần thêm 2 đến 3 thế hệ nữa thôi, chẳng còn ai nhớ nỗi chính xác những bộ xương cũ ở dưới những nấm mộ này là của ai. Chúng ta cần phải chấp nhận một sự thật lạnh lùng đó. Và dù muốn hay không, cát bụi cũng sẽ phải trở về với cát bụi, vô danh cần trở về với vô danh.
Continue reading “Khi tôi chết, hãy thiêu và rải tro xác của tôi”