Tản mạn: Cái mũi

Hôm nay, khi nghe lại câu chuyện này, mới thấy rằng nó có thể xảy đến với chúng ta dưới nhiều hình thức khác nhau.

Chuyện là có bạn kia, được góp ý: “Anh ơi, mọi người nói anh dữ quá.” Nghe đến đó, ngay lập tức, anh ấy quay qua, quay lại: “Đâu? Đâu? Ai? Ai? Ai nói anh dzữ? Anh có dzữ gì đâu. Ai nói? Uýnh chết giờ?”

Có lẽ ai cũng sẽ bật cười khi hình dung ra khung cảnh lúc anh bạn này phản ứng. Và chúng ta cũng vậy. Rất nhiều lúc chính chúng ta cũng lặp lại câu chuyện này.

Một cách đặt tên khác cho tình huống này là “không thấy được cái mũi của mình”, hay “không thấy được cái lưng của mình”. Có quá nhiều lúc chúng ta không thấy được sai lầm của chúng ta, vô tình hay cố ý. Cũng có thể do chúng ta thiếu thông tin, thiếu hiểu biết. Hay chỉ đơn giản là chúng ta cố chấp, tự cao, quá tự tin. Điều này có lẽ không ai không gặp phải trong cuộc sống… Rằng ngay cả cái mũi của chúng ta, chúng ta cũng không tự nhìn thấy được rõ ràng. Mà phải cần… soi gương.

Gương cho chúng ta ở đây chính là sự hiểu biết và trưởng thành trong cuộc sống. Nếu chúng ta có thể giữ được sự điềm tĩnh để có thể soi gương thì vẫn nhìn thấy được cái mũi một cách rõ ràng. Bạn có nhìn thấy cái mũi của bạn không?

Leave a Reply