
Có quá nhiều món trong khung hình. Những thứ nhỏ bé, đơn giản, nhưng lại mang quá nhiều sự đủ đầy.
Thật vui trong một buổi tối Saigon mát mẻ với cơn mưa nhẹ “thường kì” của mọi mùa Noel. Saigon thật lạ khi luôn có những cơn mưa hạt nhỏ, kiểu như mưa phùn, nhưng ngắn thôi, mỗi khi mùa Noel về. Hầu như năm nào cũng có. Sau cơn mưa là sự mát mẻ, dễ chịu và cảm giác lạnh của Đông về.
Nhẹ nhàng thưởng thức nhạc Xmas từ Youtube phát bởi cái “cục” đen đen ở bên trái đó… Công nghệ đã đi vào cuộc sống một cách hiệu quả nhất có thể. Chỉ một cái loa bluetooth nhỏ bé đó mà thật là quyền năng. Và nhạc Giáng sinh cứ thế “trào ra” ngập tràn không gian… Những ca từ cứ nhẹ nhàng, và lặp lại… Silent night… Let it be…
Bình trà Ô long muộn luôn chờ sẳn.
Xa kia là một bông sen vừa nở rộ trong ngày. Những ai đã trồng sen trong chậu chắc chắn có thể hiểu được việc có một bông nở ra thật là quí xiết bao. Từ khi ra nụ đến lúc nở rộ cũng mất gần cả 3 tuần. Và cũng chỉ trong thoáng chốc, chỉ một hoặc hai ngày thôi, nó sẽ tàn tạ và xác xơ. Nên thưởng thức được gì thì thưởng thức ngay và luôn thôi, tranh thủ trước khi em nó “lên đường”.
Hộp quà đỏ Giáng sinh được vợ chồng một người bạn cất công mang tít từ Canada về đến Saigon vào kịp dịp lễ Giáng sinh. Thật quí.
Một miếng Chocolate bị lãng quên trong góc, mới tìm ra. Tạm để dành cho những lúc buồn miệng.
Và một cuốn sách nhỏ, Hai thực tại, của Ngài Sayadaw U Jotika vừa mới được phát hành lại. Sách thật đẹp. Những ai có thể hiểu được thấu đáo nội dung bên trong thì càng tuyệt vời hơn. Tôi vinh dự được góp phần nhỏ bé vào việc xuất bản cuốn sách này. Khi dò lại từng câu chữ cho chỉn chu trước khi in sách, tôi quá xúc động vì lại tiếp tục “bật ra” được quá nhiều điều thâm thuý từ lời dạy của Ngài. Cũng chỉ chừng đó câu chữ, nhưng sau vài năm, khi đọc lại, tôi lại vỡ ra được những điều sâu sắc hơn. Tôi không thể diễn tả được cảm giác biết ơn vô cùng khi cảm nhận được những chân lý trong từng câu chữ của Ngài. Con kính xin được tri ân Ngài. Con kính xin được tri ân Thầy, Sư Tâm Pháp, người đã dành thời gian dịch Việt cuốn sách để có thể đưa kiến thức này đến với các thiền sinh.
Vâng, chỉ là một khung hình, nhưng xiết bao điều chứa đựng trong đó. Đủ đầy, đó là lời diễn tả chính xác cho khung hình. Và chính tôi, dù không có mặt trong khung hình, nhưng lại là người được trực tiếp hưởng lợi từ tất cả sự đủ đầy đó.
“Để thực sự vượt qua được khổ, bạn phải có khả năng nhìn nó như một cái gì đó không thuộc về cá nhân mình. Nếu bạn nghĩ ‘nổi khổ của tôi’, tức là bạn vẫn đang ở trong đau khổ. Chỉ khi nào bạn thấy khổ chỉ là khổ, không có ai hay một chúng sanh nào ở đó, thì sự hiểu biết đó mới giúp bạn vượt thoát khỏi đau khổ. Đó chính là điều chúng ta phải làm khi thiền.”
— Sayadaw U Jotika trong cuốn Hai thực tại
Sự đủ đầy ở chung quanh ta. Chúng ta chỉ thấy được sự đủ đầy đó khi không ngừng quan sát và chỉnh sửa suy nghĩ, hành động và lời nói của chúng ta. Điều đó được bắt đầu từ chính bản thân chúng ta, chứ không phải ở ngoài kia. Merry Xmas!